Tôi năm nay 26 tuổi, là trợ lý giám đốc một công ty tư nhân nhỏ. Sếp tôi là phụ nữ vừa tròn 40 tuổi, xinh đẹp và giỏi giang.
Thực ra, thời gian đầu mới vào công ty, tôi chỉ là nhân viên kinh doanh bình thường. Không ngờ, vừa mới vào làm được vài tháng, trợ lý của sếp không hiểu vì lý do gì bị cho thôi việc, chị ấy chỉ định cất nhắc tôi lên làm trợ lý thay.
Hôm nhận quyết định, tôi hết sức ngỡ ngàng. Tôi vừa "chân ướt chân ráo" vào công ty, còn chưa mang về được một cái hợp đồng nào, không hiểu sao lại được ưu ái như vậy.
Các đồng nghiệp có lẽ cũng bất ngờ, tụm ba tụm năm xôn xao bàn tán. Họ nhìn tôi, thì thầm thì thụt rất khó hiểu. Có lẽ, họ nghĩ tôi được người quen của sếp "gửi gắm" vào đây.
Tôi yêu chị ấy mà quên mất rằng, chị ấy đã bỏ tiền ra để "mua" tôi (Ảnh minh họa: iStock).Tôi hỏi sếp, lý do gì chị ấy lại đưa tôi lên làm trợ lý? Chị ấy bảo vì thấy tôi nhanh nhẹn, sáng sủa và có vẻ "lành". Hôm đầu tiên cùng chị đi gặp đối tác, chị ấy hỏi tôi có bạn gái chưa? Tôi trả lời "Em chưa" và chị ấy cười, bảo rằng đàn ông khôn ngoan nên chú trọng sự nghiệp. Khi có tiền trong tay, phụ nữ ắt sẽ tự tìm đến.
Tôi không hề biết, mình chỉ là một "con gà" đã lọt vào tầm mắt của "con diều hâu" đầy kinh nghiệm săn mồi. Cho đến đợt công tác ngắn ngày đầu tiên, chị ấy đã biến tôi thành tình nhân trẻ của chị ấy.
Lúc đầu, tôi cảm thấy sợ hãi, vì chưa từng nghĩ mình sẽ có quan hệ tình ái với những người phụ nữ lớn tuổi như vậy. Nhưng chị ấy biết cách giúp tôi vượt qua lo lắng này bằng những lời động viên và hứa hẹn.
Chị bảo, chồng chị giờ chỉ như một người bạn chung nhà. Một căn bệnh đã khiến anh ấy không còn đủ khả năng làm người đàn ông đích thực, trong khi chị vẫn còn trẻ và nhiều khao khát.
Còn tôi chưa có bạn gái, cũng chẳng lầm lỗi với ai. Mối quan hệ này có lợi cho cả hai, chị có thứ chị muốn, tôi có thứ tôi cần. Thứ chị cho tôi đó là một vị trí trong công ty và thu nhập ngoài lương không ai biết cả.
Tôi nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy đúng là mình chẳng mất gì. Thứ chị được thì tôi cũng được, tôi lại còn có thêm cả tiền và sự nghiệp. Chúng tôi chỉ thân thiết, tình cảm khi riêng tư cùng nhau. Ở công ty, chị vẫn ra lệnh, to tiếng với tôi như thường.
Điều tôi không ngờ chính là càng ngày, tôi càng cảm thấy yêu chị ấy. Tôi hay nhớ nhung, còn cảm thấy lòng có chút ghen tuông. Tuy không dám nói ra, lòng tôi thấy bức bách và khó chịu.
Tôi ghen với cả chồng chị ấy khi thấy chị đăng ảnh tình tứ của họ trên trang cá nhân, nhìn mặt chị rạng ngời niềm hạnh phúc. Thật điên rồ, nhưng nó làm tôi khó chịu kinh khủng.
Một lần, khi ở bên nhau, tôi có bảo chị từ nay có thể hạn chế đăng ảnh vợ chồng chị lên trang cá nhân được không? Nếu chị không hạnh phúc, hà cớ gì cứ phải cố tỏ ra mình hạnh phúc.
Chị nhìn tôi, sẵng giọng: "Ai bảo cậu là chị cố tỏ ra hạnh phúc. Chị yêu chồng chị và chị hạnh phúc bên anh ấy là thật, không hề giả tạo". Tôi bỗng nổi cáu: "Thế những lúc chị bên em, chị cũng nói chị hạnh phúc, là thật hay giả tạo?".
Chị ấy cười, tôi không hiểu vì sao chị lại cười. Rồi chị nghiêm mặt nhìn tôi: "Em trai à, em nên nhớ chúng ta chỉ giúp nhau "vui vẻ". Em không có quyền ghen tuông hay can thiệp vào cuộc sống của chị. Đúng là em có làm cho chị vui nhưng đừng so với chồng chị, em chưa đủ tuổi".
Tôi cảm thấy miệng khô khốc, đắng chát, lập tức lao ra khỏi phòng khách sạn, đóng sầm cửa. Nhớ lại những lời chị ấy vừa nói, nhìn lại những tháng ngày qua của mình, tôi chợt cười thật to. Tôi thích chị ấy, yêu chị ấy, nhưng chị ấy chỉ coi tôi như "trai bao cao cấp" mà thôi, không hơn không kém.
Tôi từng nghĩ mình may mắn, giờ nhìn lại mới thấy bản thân đã không còn lòng tự trọng. Giờ tôi mới hiểu, ánh mắt và những lời thì thầm của anh chị em đồng nghiệp ngày tôi được cất nhắc lên làm trợ lý khi anh trợ lý cũ bị sa thải. Họ biết rõ, tôi chỉ là một "miếng mồi thơm" thay thế miếng mồi đã cũ ấy mà thôi.
Tôi gọi taxi về nhà ngay trong đêm, tự nhủ sẽ ngủ một giấc thật ngon để chuẩn bị ngày mai đi tìm công việc mới. Tôi có bằng cấp, có sức trẻ, cớ sao lại biến mình thành kẻ mua vui cho người khác?
Tôi yêu chị ấy nhưng lại quên rằng, chị ấy đã bỏ tiền ra để "mua" tôi. Hóa ra, những thứ có thể mua được bằng tiền đều rẻ.
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: dantri@dantri.com.vn. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.